Bài đăng

Hiển thị các bài đăng có nhãn chuyen-be

Muốn con sống tốt, cha mẹ phải là tấm gương

Hình ảnh
Tui đọc đâu đó, có cái sắp xếp các cấp độ nhận thức của con trẻ theo thứ tự:  Nhớ, hiểu, vận dụng, phân tích, đánh giá và sáng tạo. Và cách giáo dục con trẻ tốt nhất là làm một tấm gương sáng. Quả là không sai vì con trẻ như tờ giấy trắng, những gì bé tiếp thu đầu đời chỉ là sự nhớ, bắt chước, sau đó từ từ mới lý luận. Có phải lâu lâu chúng ta hay nghe bé nói lại những câu chúng ta hay nói như: "...mẹ ăn cơm nhanh đi, rồi con cho mẹ đi chơi... hay mẹ ngủ đi không ông kẹ bắt cóc giờ,..." những lúc đó chúng ta chỉ phì cười chứ đâu nghĩ là bé đã bắt đầu biết nhớ, biết đánh giá và vận dụng những gì bé quan sát từ ba mẹ. Bởi vậy, khi trẻ đã bắt đầu biết chập chững đi, biết bu lu ba la ngôn ngữ của tụi nó là chúng ta - những ông bố bà mẹ- phải biết là, ngay từ lúc đó, những gì chúng ta làm, chúng ta nói, cần cẩn thận và phải làm gương, vì đã có một "quan sát viên" luôn luôn dõi theo chúng ta hằng giờ hằng ngày. Muốn con trẻ đi thưa về trình, chúng ta phải là

Dạy con học từ vựng anh văn

Hình ảnh
Hôm qua, vợ đi mần về thấy chồng và con trai đang chí chóe nhau dữ dội, hỏi ra mới biết anh lớn đang giận bầm tím mật gan vì anh nhỏ hông chịu học từ vựng tiếng anh. Hey….nói thật, đây không phải lần đầu anh xã nóng tính khi dạy con, mình góp ý anh nhìu lần lắm nhưng vẫn chưa sửa được.  Mình liền moi hết ruột gan ra tâm sự với nhỏ bạn cùng cấp 2 (đang là GV dạy tiếng Anh tại trường tiểu học) và nhận được những kinh nghiệm quý báu như sau: Hãy đừng ép con học, cố gắng tìm cách làm con hào hứng với ngôn ngữ - không phải tiếng mẹ đẻ. Dễ lắm mà mình không nghĩ ra. Chỉ là những lúc đang nấu ăn, mình “dụ khị” nhóc thi với mình xem ai đọc nhiều từ vựng về rau củ quả nhất. Bắt đầu mình đọc đúng, sau giả vờ đọc sai để nhóc chỉnh và kết quả lúc nào người thua cũng là…mẹ (giả vờ nhé con trai, ứ mà thắng nổi ta nhá!). Hay đôi khi trên đường về nhà, hai mẹ con cùng ôn từ vựng về các loại xe…Kết quả từ vựng đi vào trí nhớ con rất tự nhiên, không gượng ép. Lâu lâu nhóc quay sang hỏi mình từ

Cho bé ăn

Hình ảnh
Ôi trời, chắc đây là chuyện nhà nào cũng hay gặp nhỉ ? Lúc đầu nhà tui cũng chật vật gần chết với cu con khi ảnh 02 tuổi, ôi khoảng thời gian ác mộng. Ảnh không chịu ăn, cứ lè nhè lè nhè. Mỗi bữa ăn là một trận chiến giữa mẹ và con, nào là hù dọa, nào là năn nỉ, nhiều lúc bực quá tui quạu “mày là con tao chứ con người khác tao táng chết nãy giờ”, anh xã ngồi kế giựt bắn người la cho một trận. Haha Ôi trận chiến của hai mẹ con (Nguồn:Internet) Buồn quá về kể lể với “nữ siêu nhân” - là mẹ tui á, sao con đút cho nó ăn mà khổ cực ghê mẹ ơi ! Chị ấy giảng cho một bài “hồi xưa tụi bây thiếu thốn, làm gì có sữa mà uống, bởi vậy mỗi bữa ăn, đút muỗng nào, ăn như chết đói tám kiếp. Giờ đứa nào cũng có điều kiện, muốn con cao lớn, cho uống sữa cho nhiều vào, mà không biết chừa khoảng cách giữa những bữa ăn. Mà con nít, nó thích uống hơn ăn, vì nó ham chơi. Mày cũng thế, nếu chỉ cần no bụng thì chọn giữa sữa và cháo, mày sẽ thích uống sữa hơn, đúng không? Mà hai vợ chồn